Chẳng biết bao nhiêu chuyến xe, bao nhiêu con người đã về với phố rồi lướt ngang qua đôi khi chẳng đoái hoài gì, đã bao lần phố đón bình minh với cái rộn ràng, vội vã người xe, tấp nập, những bước chân lướt mau với bao nhiêu xô bồ cuộc sống, quen rồi. Đã bao lần phố tiễn hoàng hôn với những bàn chân bước chậm nhuốm nỗi chia lìa, bao lần rồi phố che chở cho những người con gái ướt mưa, để cô ta đợi chờ chàng trai của mình đến đón. Phố đã nghe bao tiếng thở dài, tình yêu ai oán, những cảnh chia ly… Phố quen rồi, rằng những con người đến với phố là để ra đi, đi theo những chuyến xe xa dằng dặc, dù họ có buồn, vui hay hạnh phúc thì cũng không ai bên phố, họ đi về nơi chẳng thuộc về mình… (Giấc ngủ 20!)
Gửi đến các bạn chùm thơ tình tương tư hay để gửi gắm những nỗi lòng đang day dứt của mình. Đây là những bài thơ tình buồn tương tư một mình nhớ nhung người yêu hay nhất của tác giả Hoàng Mai và những nhà thơ nổi tiếng khác. Nỗi buồn không chỉ chỉ hiện hữu ở những khổ đau khi ly biệt, chia xa… Có đôi lúc, nỗi nhớ nhung một người nào đó mà chẳng hề dám nói, cứ một mình tương tư hình bóng mới là nỗi niềm trở trăn nhằn nhọc nhất. Hiểu được điều đó, hôm nay, tôi đã tổng hợp những bài thơ tình buồn tương tư hay và tâm trạng nhất để mọi người cùng nhau thưởng thức. Hi vọng rằng các bạn cũng sẽ thích những áng thơ tình tương tư này, chúc các bạn vui vẻ bên những áng thơ tình tương tư hay!
1, Chiều (Xuân Diệu)
Hôm nay, trời nhẹ lên cao, Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn… Lá hồng rơi lặng ngõ thuôn, Sương trinh rơi kín từ nguồn yêu thương. Phất phơ hồn của bông hường, Trong hơi phiêu bạt còn vương máu hồng. Nghe chừng gió nhớ qua sông, E bên lau lách thuyền không vắng bờ. – Không gian như có dây tơ, Bước đi sẽ đứt, động hờ sẽ tiêu. Êm êm chiều ngẩn ngơ chiều, Lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn…
2, Tương Tư (Nguyễn Bính)
Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông Một người chín nhớ mười mong một người. Gió mưa là bệnh của giời Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng. Hai thôn chung lại một làng, Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này? Ngày qua ngày lại qua ngày, Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng. Bảo rằng cách trở đò giang, Không sang là chẳng đường sang đã đành. Nhưng đây cách một đầu đình, Có xa xôi mấy cho tình xa xôi… Tương tư thức mấy đêm rồi, Biết cho ai, hỏi ai người biết cho! Bao giờ bến mới gặp đò? Hoa khuê các bướm giang hồ gặp nhau?
Nhà em có một giàn giầu Nhà anh có một hàng cau liên phòng Thôn Đoài thì nhớ thôn Đông Cau thôn Đoài nhớ giầu không thôn nào?
3, Giọt Đắng Tương Tư – Nỗi Nhớ Đầy
Ghé quán bên đường ngồi một góc nghe giọt cà phê gõ điệu buồn thả nỗi niềm riêng theo khói thuốc thổi những vòng quay điệu vấn vương
Quậy chút đường thêm cho đỡ đắng khua muỗng thật đều nhịp cô đơn nỗi nhớ trong tim còn trĩu nặng uống một ngụm đầy lại đắng hơn
Thời gian vẫn chảy theo từng giọt (đen lắm cuộc đời – đôi mắt em) cứ đuổi theo nhau như đùa cợt bỏ lại tôi cùng chiếc ghế quen
Giữa ánh đèn khuya ngồi soi bóng khói thuốc pha cùng chút đắng cay cà phê rơi xuống vùng tĩnh lặng giọt đắng tương tư – nỗi nhớ đầy… (Vọng Âm)
- Chùm thơ hay viết về sự muộn màng trong tình yêu
4, Hoa Cỏ May (Xuân Quỳnh)
Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ, Không gian xao xuyến chuyển sang mùa. Tên mình ai gọi sau vòm lá, Lối cũ em về nay đã thu.
Mây trắng bay đi cùng với gió, Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ. Đắng cay gửi lại bao mùa cũ, Thơ viết đôi dòng theo gió xa.
Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may Áo em sơ ý cỏ găm đầy Lời yêu mỏng mảnh như màu khói, Ai biết lòng anh có đổi thay?
5, Tương Tư
Người ta tìm gặp người ta Mặc tôi gặm nhấm xót xa đời mình
Người ta luôn nói vô tình Tôi chiêm bao thấy tình mình bơ vơ
Người ta cũng nói yêu thơ Tôi thành ngơ ngẩn càng mơ mộng hoài
Khi riêng tôi nhớ một người Mây đen lảng vảng khung trời tương tư… (Nguyễn Văn Thái)
6, Tứ Tuyệt Tương Tư (Xuân Diệu)
I Lâu lắm em ơi, tháng rưỡi rồi Sao nhiều xa cách thế, em ơi! Sớm trông mặt đất thương xanh núi; Chiều vọng chân mây nhớ tím trời
II Bỗng nhiên trời đất nhớ người yêu Cây vắng chim bay, nắng vắng chiều Nước cũng lơ thơ, bờ líu ríu Mây chừng ấy đó, gió bao nhiêu…
III Hoa tím tương tư đã nở đầy Mời em dạo bước tới vườn đây Em xem: yêu mến em gieo hạt Hoa tím tương tư đã nở đầy…
7, Tương Tư Chiều (Xuân Diệu)
Bữa nay lạnh, mặt trời đi ngủ sớm; Anh nhớ em, em hỡi! Anh nhớ em. Không gì buồn bằng những buổi chiều êm. Mà ánh sáng đều hoà cùng bóng tối. Gió lướt thướt kéo mình qua cỏ rối; Vài miếng đêm u uất lẩn trong cành; Mây theo chim về dãy núi xa xanh Từng đoàn lớp nhịp nhàng và lặng lẽ Không gian xám tưởng sắp tan thành lệ.
Thôi hết rồi! Còn chi nữa đâu em! Thôi hết rồi, gió gác với trăng thềm.
Với sương lá rụng trên đầu gần gũi, Thôi đã hết hờn ghen và giận tủi. (Được giận hờn nhau! Sung sướng bao nhiêu!) Anh một mình, nghe tất cả buổi chiều Vào chậm chậm ở trong hồn hiu quạnh.
Anh nhớ tiếng. Anh nhớ hình. Anh nhớ ảnh. Anh nhớ em, anh nhớ lắm! Em ơi! Anh nhớ anh của ngày tháng xa khơi, Nhớ đôi môi đang cười ở phương trời. Nhớ đôi mắt đang nhìn anh đăm đắm! Gió bao lần từng trận gió thương đi, – Mà kỷ niệm, ôi, còn gọi ta chi…
8, Chiếc Bóng Tương Tư
Ai làm chiếc bóng theo ai Thấy bên mình có bóng dài chung đôi À đây chiếc bóng bên đồi Nghiêng nghiêng bóng đổ đứng ngồi theo ta
Tưởng rằng chiếc bóng đã xa Ai ngờ chiếc bóng theo ta đêm ngày Ta tìm chiếc bóng hôm nay Để chia tâm sự tình say đêm này
Ô kìa chiếc bóng gầy gầy Đứng bên nghe những tỏ bày trong tim Thương ai chiếc bóng đi tìm In trên tường những nỗi niềm tương tư… (Đóa Hoa Hồng)
- Những bài thơ thất tình hay, cô đơn và buồn bã
9, Lại Tương Tư (Tản Đà)
Thơ đề ba bức mực chưa phai Nay lại tương tư, lại nhớ ai! Cái giống đa tình ta có một Mà người tri kỷ đấy không hai Đêm xuân những não tơ tầm rối Ngày hạ thêm thương tiếc quốc dài Vắn vủn đời người thương, não, nhớ Đầu ai sao trách nhuộm hồn mai
10, Muộn Màng
Người ấy và anh rất giống nhau Cho em lưu luyến thuở ban đầu Hồn thơ nửa mảnh giờ ôn lại Chỉ còn dư ảnh một niềm đau
Đò em xuôi giữa hai làn nước Một nửa lặng lờ – một sóng xô Chạnh nhớ chiều tàn Thu lá đổ Hồn em hòa nhập giữa ngàn thơ
Bạn thấy bài viết thế nào?